SÓC TRĂNG ĐỢI CHỜ…
Chờ em từ bấy lâu nay,
Như quê nắng cháy đêm ngày chờ mưa!
Dù em đã về hay chưa,
Chắc đà nghe những ngôi chùa khơ_me.
Từ từ anh kể cho nghe,
Có chùa Chén kiểu bốn bề gốm hoa,
Chùa Dơi nổi tiếng vang xa,
Loài dơi đã chọn làm “nhà” trú thân.
Còn chùa Đất sét cũng gần,
Kỳ quan cặp nến góp phần điểm tô.
Tháng mười có dịp em vô.
Lễ OOC_OM_BOC ,ghe Ngo tranh tài.
Sông Trăng dậy sóng vui thay,
Em về ở lại mấy ngày tham quan.
Đãi em chẳng có món sang,
Cá kèo ,tôm sú sẵn sàng lên mâm
Nếu về đúng tháng bảy âm,
Thì con cua gạch có măm mỗi ngày.
Anh chờ em đến nơi đây,
Đưa em thăm thú cho say cõi lòng.
KHÔNG CÓ MÙA THU !
Mong đợi ngày Thu đã cạn lòng,
Hơi sương bàng bạc thoáng buồn trông.
Những làn mây trắng, giờ xa vắng,
Mưa chiều thăm thẳm ướt tầng không.
Chiều ơi ! đừng chở nổi cô đơn
Làm cho hiu quạnh những hoàng hôn.
Không gian mờ ảo thêm sầu lắng,
Từng giọt sương đêm lạnh tím hồn.
Ngày Thu vẫn mãi ở trong ta,
Nhưng với Thu ta đã nhạt nhoà
Heo may thơ thẩn bên trời vắng
Một chút riêng lòng bổng xót xa.
Những lúc tinh mơ đẩm hơi sương,
Mãi tìm trong cỏ dại ven đường.
Một loài hoa đã gây niềm nhớ,
Cho khoảng trời riêng mãi vấn vương.
Một màu hoa ấy mãi trong tôi
Vẫn nở tinh khôi suốt đường đời.
Nắng gió bão giông nào phai nhạt
Lặng lẽ vòng quay kiếp luân hồi.
Cũng đã nhiều khi muốn gọi tên,
Một tiếng thân thương rất êm đềm.
NGÂY NGÔ !
(Thơ vui)
Ngày xưa chỉ thích cà rem,
Lớp mười hai vẫn chưa thèm mùi yêu.
Ngây thơ chẳng biết đăm chiêu,
Vô tư đùa giỡn chẳng chiều ấp e.
Gái trai thì cũng bạn bè,
Nắm tay chẳng có e dè chi đâu.
Đến khi mười tám tuổi đầu,
Xa nhà đi học biết sầu… nhơ nhung.
Bổng dưng cảm thấy ngại ngùng,
Mỗi khi có bạn gái cùng hàn huyên.
Giận mình có lúc vô duyên,
Biết người đối diện có phiền chi không ?
lắm khi rạo rực trong lòng,
Dường như có cái nhớ mong lạ kỳ.
Thế rồi qua mấy mua thi,
Chỉ còn năm cuối chia ly gần kề.
Chợt lòng bổng thấy tái tê,
Sóng lòng từng đợt vỗ về yêu thương.
Làm sao người ấy tỏ tường,
Làm sao nói hết vấn vương bao ngày?
Thế rồi cũng có dịp may,
Cùng nơi thực tập có hai đứa mình.
Ngại ngần dốc hết niềm tin,
Hỏi rằng em rõ chân tình tôi không ?
Liếc nhìn đôi má em hồng,
Tim tôi nó muốn phập phồng nổ tung.
Bàn tay tìm kiếm run run
Tay em ấm áp ở cùng tay tôi.
8/5/2014
Tranh: Hoạ sĩ Quang Huynh.
CẢM GIÁC THU !

Mỗi năm tôi vẫn đợi chờ,
Hình như Thu vẫn hửng hờ với tôi.
Ngoài trời có chiếc lá rơi,
Cơn mưa vùa trút chẳng vơi nổi buồn.
Dẫu không thề hẹn vấn vương,
Mà sao mong đợi vẫn dường khát khao.
Chưa từng khoảnh khắc ngọt ngào,
Mà hồn Thu đã đi vào nhớ nhung.
Mùa Thu vẫn cứ ngại ngùng,
sao không ghé lại song cùng với thơ.
Lâu rồi Thu mãi trong mơ,
Miền Tây rực nắng vẫn chờ thiết tha.
Heo may vẫn cứ la cà,
Chắc quên câu hứa cùng ta năm nào ?
Hay là để giấc chiêm bao,
Dáng Thu nhè nhẹ len vào ý thơ.
Thôi ta đành phải ngu ngơ,
Tên em chỉ dám trong mơ gọi thầm.
Mặc tình Thu cứ xa xăm,
Để Miền quê ấy âm thầm chờ mong.
Cỏ cây chắc cũng nao lòng,
Cùng chung cảm giác mênh mông…Thu buồn !
3/8/2014.
GẶP BẠN CŨ !
Gặp bạn thân từ thuở cấp ba
Cứ lặng nhìn nhau…ai cũng già..
Ba mươi bốn năm rồi ấy nhỉ ?
Hèn gì cái tóc cũng phôi pha.
Đường đời xuôi ngược ta hội ngộ,
Ghé quán cà phê vội tâm tình.
Vài câu gia cảnh cùng con cái,
Trở lại ngày xưa chuyện lớp mình.
Chuyên cái ngày xưa ai cũng nghèo,
Tiền vá xe rồi, trưa đói meo.
Chia ổ bánh mì , ly đá lạnh,
Cùng vượt qua thời buổi gieo neo .
Rồi buổi ra trường vội chia tay,
Nào ai cạn nghĩ đến ngày mai.
Dòng đời xui khiến xa từ đó,
Tao ngộ…ai ngờ mãi đến nay.
Hai thằng nhắc lại từng bạn cũ,
Hoá ra chúng nó chẳng đâu xa.
Mấy thằng Bác Sĩ , vài doanh nghiệp,
Bạn trở thành Thầy của con ta.
Mấy thằng đã hoá người thiên cổ,
Một chút ngậm ngùi bổng trào dâng.
Thương xót bạn hiền sao vắn số…
Ngược thời gian nhớ cái tình thân.
SUY NGẨM !
_GÀ NHÀ BÔI MẶT ĐÁ NHAU.
_ CÕNG RẮN CẮN GÀ NHÀ
_ RƯỚC VOI DÀY MÃ TỔ.
THẾ MÀ HỌ KHÔNG HỔ,
VẪN LÊN GIỌNG OANG OANG,
SỰ THẬT Ở MỘT ĐÀNG,
HỌ HUYÊNH HOANG MỘT NẼO.
CHỈ TỘI NGƯỜI KHÔNG HIỂU
ĐANG PHẢI SỐNG XA QUÊ,
CÔNG VIỆC LẠI BỘN BỀ
CHỈ NGHE MÀ TƯỞNG THẬT.
NƯỚC NHÀ ĐANG NGUY MẤT,
HỌ CHẲNG BỎ DÃ TÂM
THÓI ÍCH KỶ THAM LAM
VẪN CÒN HAM THỌC GẬY
VẪN HÙNG HỒN CHE ĐẬY,
VÌ LỢI ÍCH RIÊNG TƯ.
NGOẠI BANG ĐANG GẦM GỪ,
HIỂM NGUY DÂN TỘC VIỆT.
NẾU YÊU QUÊ THA THIẾT
HÃY TẠM GÁC THÙ RIÊNG
CHEN VAI RA TIỀN TUYẾN
THỀ QUYẾT CHÍ HY SINH
CÙNG CẢ DÂN TỘC MÌNH
GIỮ YÊN BỜ CÕI VIỆT.
NẾU AI CÒN LUYẾN TIẾC ,
QUÁ KHỨ ĐÃ XA XÔI,
THÌ XIN CHỚ BUÔNG LỜI
ĐÂM SAU LƯNG CHIẾN SĨ.
BA !
Tám mươi chưa hẳn là già,
Nhìn xem phong độ như là…thanh niên !
“Người Tình” về với cõi Tiên,
Ba mươi năm lẻ thệ nguyền Thuỷ chung.
Bề ngoài cười nói ung dung,
Bên trong ai hiểu nổi lòng cô đơn.
Cũng vì thương cháu , thương con,
Nén trong tâm những mõi mòn riêng tư.
Sống đời một kiếp nhân từ,
Xưa nay nức tiếng Gia Sư của Làng.
Học trò lũ lượt hàng hàng,
Ra đường lắm kẻ nghiêm trang cúi chào.
Tấm gương rực sáng như Sao,
Cũng là một nổi tự hào trong con.
Quyết tâm ghi khắc lòng son,
Noi gương ” Bia sống” mãi còn rạng dạnh.
Cúi đầu khấn nguyện cao xanh,
Cho ba ngày tháng an lành nghĩ ngơi.
Yên vui thanh thản cuối đời,
An nhiên tự tại, Rong chơi thoả lòng.
TẤM ẢNH .
Mà giọt buồn thương cứ rơi rơi.
Uớt sủng lòng con từ dạo ấy
Thật khó nguôi ngoai suốt cả đời.
Tuổi vẫn còn son , có ai ngờ…
Miếng ăn con trẻ chưa no đủ,
Nên lấy đâu ra cái ảnh thờ.
Chỉ còn tấm ảnh thuở còn xuân,
Đêm ngày hương khói lòng đau xót,
Giờ đây cảnh khó cũng qua rồi,
Làm sao tìm lại bóng Mẹ tôi?
Nghe lòng quặn thắt niềm đau xót,
Giữ mãi trong tâm…chỉ thế thôi.
Có mấy nàng Dâu thiếu mẹ chồng,
Cháu con giờ chỉ biết buồn trông.
Ngày ấy sao bà còn trẻ quá?
Nó có biết đâu_ quặn cả lòng.
Ngày giỗ năm nay lại đến rồi,
Nổi niềm ký ức bổng đầy vơi.
Cháu con giờ cũng đà no ấm
Chắc ở trên cao Mẹ mỉm cười.
24/3/2014
(Lần giỗ 26/2 giáp Ngọ)
KHÚC TRÁNG CA
Ba lăm năm vẫn tràn ký ức,
Của những ngày sôi sục hờn căm.
Kẻ thù phương Bắc gian thâm,
Ngang nhiên thực hiện dã tâm nghìn đời.
Lòng lang sói từ thời Tiên tổ
Chúng truyền lưu hùng hổ hôm nay.
Biên thuỳ pháo nổ đạn bay,
Điên cuồng giết chẳng nương tay dân lành.
Trong phút chốc an lành biến mất,
Phủ trùm lên tang tóc đau thương.
Hoa Niên giả biệt mái Trường,
Bút nghiên xếp lại lên đường tòng chinh.
Chí căm thù nghìn xưa còn đó,
Lửa hờn căm cháy đỏ trong tim.
Thù này chẳng thể ngồi yên,
Thà hy sinh để giữ yên Biên Thuỳ.
Giặc cậy thế “võ biền ” xông tới,
Pháo , xe tăng cầy xới quê ta.
Hung hăng giết, hiếp trẻ già,
San bằng nhà cửa, chẳng tha trâu bò.
Dù sức yếu đánh cho chúng khiếp
Khiến quân thù chẳng kịp trở tay.
Chẳng bằng tên lửa máy bay,
Mà lòng quả cảm ,hăng say diệt thù.
Gương hy sinh còn lưu sử sách,
Lửa đạn bom thử thách Hùng anh.
Biết bao nhiêu mái đầu xanh,
Hy sinh giữ ven an lành quê hương.
Xương máu thắm chiến trường oanh liệt
Ngàn năm lưu khí tiết đôi mươi.
Để hôm nay những tiếng cười,
Trẻ thơ vang vọng khắp nơi mái trường
Ba lăm năm tưởng chừng đâu đó,
Còn sục sôi máu đỏ tim ta.
Trăm năm một khúc tráng ca,
Vẫn còn ghi dấu sử ta không mờ.
CHIỀU QUÊ .
Chiều trên quê hương tôi,
Chẳng hề vương vấn núi đồi
Dòng sông mênh mang nhẹ trôi.
Hai hàng dừa xanh soi bóng
Con thuyền êm ả xuôi dòng,
Cánh cò về tổ thong dong.
Chiều vàng lên cánh đồng xa
Cánh diều đung đưa căng gió,
Mục đồng ngân nga tiếng sáo
Mơ màng ký ức ngày thơ.
Và chiều nay tôi lang thang,
Đi tìm dấu vết xa mờ
Dường như nghe từng hơi thở
Của ngày xưa ấy bên nhau.
Chiều quê còn đó khát khao
Một thời căng bầu nhiệt huyết,
Nặng oằn món nợ quê hương.
NHẬT KÝ TẾT !
Sáng ba mươi_Tết đã tràn,
Chợ hoa tấp nập rộn ràng khắp nơi.
Màu Hoa nhuộm thắm đất trời,
Nhà nhà rộn rả tiếng cười giòn tan.
Kìa bao gương mặt hân hoan,
Khiền mùa Xuân cũng ngỡ ngàng cùng vui.
Trưa…mâm cổ đã xong xuôi,
Thắp hương kính cẩn khấn mời Tổ Tiên,
Về cùng con cháu đoàn viên,
Hưởng mùa Xuân mới bình yên vui quầy.
Tối…đêm TRỪ TỊCH là đây,
Ta cùng chờ đợi phút giây giao thừa.
Thế gian tấu khúc giao mùa,
Chúa Xuân đài cát cũng vừa đăng quang.
Pháo hoa sáng rực không gian,
Đón mừng thời khắc sang trang tươi hồng.
Ngày vui rạng rỡ non sông,
Niềm vui rạo rực muôn lòng nhân gian.
***************
Sáng mồng một _Tết huy hoàng,
Người người xuống phố ngập tràn sắc hương.
Cả nhà chuẩn bị lên đường
Xuất hành nhắm hướng Từ Đường mà đi.
Viếng thăm Chú Bác, Cô Dì,
Thắp hương thành kính ơn nghì Tổ Tiên.
Vào chùa lễ Phật, Thánh Hiền…
Cầu tài ,cầu lộc, bình yên gia đình.
Buổi chiều…tiếp nối chương trình,
Mồi ngon , bia bọt linh đình say sưa.
Cụng lon chúc tụng đẩy đưa,,
Tiệc tàn mồng một cũng vừa đi qua…
*******************
Sáng Mồng hai _ Tết tại nhà ,
Ngồi canh cửa đón bà con thăm.
Cả ngày chỉ ăn rồi nằm,
Hết khách ra cửa ngắm người du xuân.
Dòng người như chẳng muốn dừng,
Mồng hai thì đã ngập ngừng trôi qua….
*************
Chỉ còn duy nhất mồng ba,
Hai ngày Tết đã đi qua mất rồi.
Ngày mong bè bạn xa xôi,
Tình xuân chia sẻ mấy lời thiết tha.
CHÚC TẾT !
Năm mới đến rồi ta chúc nhau,
Chúc cho sức khoẻ thật dồi dào.
An khang , thịnh vượng, nhiều may mắn,
Sự nghiệp công danh cứ tiến mau.
Ta chúc cho nhau có thật nhiều
Đô la, tiền Việt để mà tiêu.
Vàng cây tích trữ chờ cơ hội,
Sản xuất ,đầu tư phất như diều.
Chúc Bác Nông dân lúa trúng mùa,
Bội thu rau cải,lãi mùa dưa.
Chăn nuôi phát triển, oằn cây trái,
Giá cả tăng đều chẳng sợ thua.
Chúc cho viên chức với công nhân
Thu nhập, tiền lương cứ tăng dần.
AN nhiên phúc lợi nhiều thêm nữa
Cho ước mơ thêm đẹp muôn phần.
Chúc cho Ngư phủ cá đầy khoang
Thuyền lớn sóng to vãn vững vàng.
Thuyền về chở nặng mùa no ấm,
Vạn chài rộn rả tiếng hò khoan.
Chúc tiểu thương mua may bán đắt,
chợ phiên đông đúc, rộn niềm vui.
Thuận mua vừa bán, thêm lợi nhuận,
Góp một bàn tay giúp cho đời .
Chúc cho nước non mãi yên bình,
Để mỗi Xuân về hoa nở xinh.
Chúc người dân Việt toàn thế giới,
Chung sức, chung vai thật thắm tình.
TÁO LÀNG GIỀ DÂNG SỚ.
Năm cũ sắp qua
Dân làng giề ta
Đang cùng thu dọn
Sắn sàng chào đón
Mùa xuân mới về.
Thần táo Làng giề
Bộn bề sổ sách
Cuối năm tách bạch
Những chuyện đã qua
Để kịp Hăm Ba
Về chầu Thượng Đế.
Đường đi cũng dễ
Hoả tiễn, vệ tinh
Trôi nổi dập dềnh
khắp trong vũ trụ
Tên lửa lủ khủ
Nhiều tợ Tắc_xi
Nên cũng dễ đi
không lo chậm trễ.
Muôn tâu Thượng Đế
Làng Giề Thần Táo
Không có hộ nào
Giàu sang quá cỡ
Cũng không cơ nhỡ
Đủ mặc đủ ăn
Thỉnh thoảng nhà hàng
Offline một bữa.
Thần xin tiếp nữa
Có một chuyện này
Phải báo cáo ngay:
Năm rồi tháng Chín
Có chuyện tày đình
Cả làng vất vả.
Người người tất tả
Bay ra bay vào
Xe cộ ào ào
Hướng Thành phố Bác.
Mọi người kinh ngac
Nhưng là chuyện vui
Chuyện của cuộc đời
Gọi là song hỷ.
Cái chàng giề ý
Là Cuong tuse.
Từ lâu đã mê
Yêu thầm cô giáo.
Là người ngoại đạo
Chấp nhận khó khăn
Thử thách đạp bằng
Quyết làm chú rể.
Muôn tâu Thượng Đế
Bởi lẽ chuyên này
Dân Làng sẵn đây
Bày ra họp mặt.
Huynh Trưởng ngoài Bắc
Vội vã bay vào.
Miền Trung xôn xao
Hương Đài đại diện
Trà Gừng đầu tiên
Cũng cùng tham dự.
Cúc Hương giề nữ
Đến từ Miền Tây,
Còn Hổ cận ngày
Nửa đêm ra bến.
Thế rồi cũng đến
Tay bắt mặt mừng
Ánh mắt rưng rưng
Vòng tay ôm xiết.
Bạn làng thân thiết
Cũng đến chung vui.
Nào anh Bộ Đội
Chị Minh ,cô Tiên
Cả anh Bích Sen
Tài Vang cùng đến .
Nhiều bạn yêu mến
Chẳng kịp nhớ ra…
KiT, Tigon,Trà
Chủ nhà,chủ xị
Lo ăn ,lo nghỉ
Cho cả người Làng
Mấy ngày lo toan
Thật là chu đáo.
Thần xin báo cáo
Về chuyện dời Làng.
Bởi O(OPERA) làng nhàng
Khó khăn đăng nhập
Dân làng họp gấp
Tìm cách dời đô
Tạm thời rời O
Đi tìm đất mới
Rồi cùng tạm thời
Định cư Fây_Bút.
Cũng nhờ Hồng Phúc
Làng lại đông vui
Rộn rã tiếng cười
Môt vùng hạ giới.
Nhiều người mới tới
Cũng thích Làng giề.
Hương ước đã đề
Cần có thời gian
Tìm hiểu dân Làng
Giao lưu tình cảm
Thời gian bảo đảm
Sẽ được mời vô
Dẫu ở nơi mô
Làng luôn chào đón.
Không hề kén chọn
Khi đã hoà đồng
Tất cả một lòng
Cùng vui cùng tám.
Thần Táo tham lam
Kể thêm nhiều chuyện
Tránh điều tai tiếng
Làng đã có nơi
Nội bộ vui chơi
Thả ga tám tám
Không lo bị trảm
Bật mí ra ngoài.
Chẳng phải loay hoay
Lo điều cấm kỵ
Táo thần hết ý
Xin phép cáo lui.
Trước khi dứt lời
Táo xin kính chúc
Thiên Đình Hồng phúc
Soi sáng muôn dân
Khắp cả phàm trần
Công bình, bác ái
Được mùa cây trái
Thời tiết hanh thông.
Công nhân lao động
Lương thưởng dồi dào.
Thần táo kính chào
Trở về hạ giới
Đón mừng năm mới
Cùng cả Làng Giề.
Sớ: khlaphnum
Tranh: QUANG HUYNH
TIÊN ẢNH
(Thơ đối đáp )
Thánh thiện vô ngần em gái ơi !
Em như Tiên Nữ lạc bên đời.
Ánh nhìn phảng phất niềm kiêu hảnh,
Một nét duyên xưa rực sáng ngời .(KHLA)
Em gái như Tiên dạ rối bời
Nỗi niềm thương nhớ chốn xa xôi
Chàng ơi, muốn gặp về Hà Nội
Tiên cũng là em chẳng xa vời.(Đ Đ T)
Mừng quá con tim đập liên hồi,
Muốn ra ngoài ấy gặp em thôi.
Phải chi Huynh giúp lời giao hẹn
Hà cớ chi nào chuyện xa xôi.(KHLA)
Chỉ bay hai tiếng đã đến nơi
Thế là anh đã ở bên rồi
Dáng hình anh ngắm cho thoải mái
Bõ ngày mong đợi nhớ đầy vơi (Đ Đ T)
Chỉ ngại một khi diện kiến rồi,
Niềm thương ,nổi nhớ khó mà vơi.
Cõi tình ngang trái thêm lầm lỡ,
Vẫn muốn tình em mãi sáng ngời.(KHLA)
Mối tình thanh bạch khó xa rời
Gặp nhau lòng dạ khó mà vơi
Tình đẹp cớ sao là ngang trái
Thủy chung trọn vẹn lẽ làm người.(Đ Đ T)
Ván đóng thuyền xưa đã mục rồi,
Sánh cùng Tiên Nữ khó đẹp đôi
ông trời sao khéo trêu tơ tóc
Gặp gỡ muộn màng tiếc lắm thôi !(KHLA)
19/01/2014
ĐOÀN ĐỨC THÀNH_KHLAPHNUM
(ảnh: Đoàn Đức Thành )
XUÂN NHỚ MẸ.
Mẹ đi…từ thuở còn son.
Lao đao từ thuở ấu thơ,
Là bao giọt tủi hờn rơi trên đầu.
Như chưa từng có ngọt ngào ấm êm.
Hôm nay Xuân mới lại về,
Giấu niềm thương cảm tái tê trong lòng.
Nắng xuân chiếu rạng bên thềm
Tưởng chừng xuân tận đâu đâu,
Làm sao bắc lại nhịp cầu bình yên.
Để mùa xuân mãi thần tiên trên đời.
51 MÙA XUÂN QUA…
Năm mốt mùa xuân ở trên đời,
Mai vàng chừng ấy lượt rong chơi
Ngần ấy hoa đào khoe sắc thắm,
Mà vẫn chưa yên một kiếp người.
Ta vẫn là ta , vẫn trắng tay,
Vẫn còn lo nghĩ những đêm dài.
Tả tơi giấc ngủ nhiều hư ảo.
va vấp nhiều thêm nổi bi hài.
Nhớ lúc ta nhìn thấy thế gian,
khoảnh khắc mùa xuân sắp rộn ràng.
Mà sao đời chẳng cho ta sướng
Gạo tiền ,cơm áo mãi vương mang.
Thôi nhắc làm chi chỉ thêm phiền,
Ngày vui ta cứ sướng như tiên.
Bạn bè chí cốt nào nâng chén,
Uống đến say mềm, bước ngã nghiêng.
Ta tự chúc mình ngập tràn vui,
Đông đúc bạn bè cứ tới lui.
Câu thơ, bình luận vui như tết,
Trên dòng fay_bút của thằng tui.
Được thế ta đây mãn nguyện rồi
Ngày lại ngày qua cứ thế trôi.
Còn ta thơ thẩn cùng hư ảo
Lặng lẽ bon chen giữa dòng đời.
ĐÀO XUÂN.
Tay em vịn nhánh hoa Đào,
Mùa Xuân như đã đi vào mắt em.
Hân hoan năm mới bên thềm
Ngập tràn hạnh phúc , êm đềm xuân sang.(khlaphnum)
Vườn đào thắm đỏ nắng tràn cánh hoa
Tết đến đưa hoa vào nhà
Nụ cười in mỗi cánh hoa Xuân về. (Đoan đức Thành)
Ngẩn ngơ một thoáng xuân về quây quanh.
Đào còn tươi thắm trên cành
Ghi vào ảnh đẹp để dành ngắm Xuân.( khlaphnum)
Kẻo hoa tàn rụng bần thần không yên
Hàng ngày hoa mới đưa lên
Giáp Tết bứng hẳn hoa bền chơi Xuân(Đoàn đức Thành)
Tết này Đào đỏ thắm trưng
Niềm vui rạo rực tưng bừng lòng ai.
Dù cho đào thắm đào phai
Đào Xuân rực rở chen vai chúc mừng.(khlaphnum).
17/01/2014
HẬN HOÀNG SA.
Một nghìn năm sử còn ghi rõ,
BẤT CHỢT MÙA ĐÔNG.
Nơi tôi ở mùa Đông không muốn đến,
Tháng mười hai nắng vẫn chói chang.
Chút hơi sương như e ấp vội vàng,
Chợt tan biến khi nắng xuyên cành lá.
Bổng dưng hôm nay có gì là lạ,
Từng cơn gió bấc lạc loài trên phố,
Các cô gái hôm qua còn vai trần áo hở,
Sáng nay bổng dịu dàng e ấp làm sao.
Những chiếc áo len tươi tắn đủ màu
Mới có dịp trình làng khoe sắc.
Cái nắng Miền Tây cũng không còn gay gắt,
Những cơn mưa phùn ngơ ngác bay bay…
Lâu lắm rồi Đông mới ghé về đây,
Bất chợt đến với Miền Tây nắng gió..
Để kẻ đang yêu có thêm cái cớ
Xiết chặt vòng tay cho hơi ấm ngập tràn.
Kẻ cô đơn vùi trong nổi nhớ miên man,
Mượn chút hơi men cho ấm lòng băng giá.
Mùa Đông như vị khách tuy quen mà lạ,
Chợt đến, chợt đi cho nắng gió ghen hờn.
SỐ ĐÀO HOA ?
MƯỢN TÌNH ?
Đã không cho trả thì thôi,
Mượn chi phiền phức lãi_lời_nợ_vay !
Từ lâu cả thế gian này,
là Trăng, là Gió, là Mây…là Tình.
Tưởng rằng thiện hạ đinh ninh
Đâu còn phân biệt Ta_Mình ,riêng_chung.
Mượn chi? nghe quá lạ lùng !
Uổng công một kiếp thủy chung vẹn gìn.
Ai hay một dạ chung tình,
Từ lâu chỉ một bóng hình người thôi .
Nếu mà tình đã pha phôi ,
Trốn tìm đến cuối cuộc đời hay sao?
Từ lâu vẫn gọi tên nhau,
Trên bờ môi ấy ngọt ngào tình yêu.
Giờ như gió đã xoay chiều,
Lạnh lùng mượn lại tên yêu thuở nào.
Khơi xa…dậy sóng ba đào,
Cho hay không?_Biết làm sao trả lời !
HẸN ƯỚC MÙA THU.
Năm xưa ta hẹn heo may,
THU LẶNG LẼ.
Hạ đi chẳng nói một lời,
ẢNH KÝ HOẠ KỸ THUẬT SỐ .
TÌNH LÀNG.
còn …!
MẶC TÌNH…
PHƯỢNG HỒNG .
DÙ GÁI HAY TRAI…CŨNG “QUẬY”.
MẤT NGỦ !
NẮNG !
VÔ Ý !
HUẾ MƠ…
Mà nghe ngây ngất ngỡ mình chiêm bao.
Bao nhiêu ao ước ngọt ngào,
Bây giờ mới thỏa khát khao trong lòng.
Ô kìa ! Ngọn núi ..dòng sông
Ngự Bình thấp thoáng bên dòng Hương Giang.
Cố Đô đẹp đến ngỡ ngàng,
Thỏa lòng dạo bước bên Tràng Tiền đây !
Thơ ca, nhạc họa đong đầy,
Huế Thơ, Huế đẹp mê say lòng người.
Hùng thiêng sông núi chẳng vơi
Đền đài , Lăng tẩm một thời chứng nhân.
Ghé thăm Đại Nội một lần ,
Để cho thỏa trí thường dân tò mò.
Cung vàng điện ngọc thơm tho ,
Tự tay sờ nắn…thử trò làm Vua.
Rời kinh ta đến viếng chùa,
“Tiếng chuông Thiên Mụ ” lại đưa ta về
Với từng câu hát tỉ tê
Mà lòng đau đáu tràn trề Huế mơ.
Từ lâu ta vẫn mong chờ,
Ngắm nhìn chiếc nón bài thơ nơi này,
Cùng tà áo tím tung bay,
Như bao Nghệ sĩ trình bày thơ ca…
Bỗng đâu tiếng gáy của Gà,
Giật mình tỉnh giấc…thì ra…tiếc thầm !
Bao giờ mới được về thăm,
Trong mơ vẫn cứ ngấm ngầm chiêm bao …
18/7/2019
Khlaphnum.
MỤ TÀO LAO !
Luật lệ pháp qui phải thuộc lào.
Công ước biển Đông quăng bỏ xó,
Định phần hải phận quá tào lao.
Phát ngôn ngược ngạo toàn phi lý
Lý lẽ ngông cuồng trái kết giao.
Từng chữ tuôn ra mùi lật lọng,
Mở mồm tanh tưởi khác gì Ngao ?
31/7/2019
Khlaphnum.
CHUYỆN LOÀI CHIM BIỂN !
Biển rộng, trời cao chẳng nghĩ ngơi.
Liệng sóng,cánh bằng bay chấp chới .
Chiều êm, biển lặng cánh bằng lơi .
Đại dương xanh thẩm vút ngàn nơi.
Bão giông chẳng thể nào ngăn nổi
Tung cánh kiêu hùng khắp biển khơi.
Mỏi mòn nhưng vẫn phải bay thôi,
Sóng dữ từng cơn khiến rụng rời.
Run rẩy cố ghìm không lạc lối
Trân mình nhẫn nhục kế sinh nhơi !
Biển bạc nguồn thương cũng cạn rồi,
Ân tình sao tránh khỏi đầy vơi .
Đua tranh, lừa lọc đầy gian dối
Lạc lõng bơ vơ giữa biển đời .
Hiên ngang một thuở giữa trùng khơi,
Nay nhuốm thời gian cánh rã rời.
Sóng dữ điệp trùng nghe diệu vợi
Căng mình dang cánh mặc tình trôi.
Lơ lững từng không vẫn lả lơi,
Dẫu cho cay đắng xót xa đời .
Bao la biển cả…thân tầm gởi
Một phút lơ là sóng cuốn trôi .
Trãi bao kiêu hãnh lúc sinh thời,
Mỏi cánh huy hoàng chợt tắt thôi.
Vẫn biết sao dằn cơn tiếc nuối
Ân đền…ước kịp lúc tàn hơi !
8/7/2019
Khlaphnum.
CÁI BÀN CỜ !
Thế gian vừa vặn gói vuông tròn.
Khai mào tranh chấp đầy gay cấn
Tàn cuộc phơi bày cái dạ non
Phân định lẽ nào trong một ván
So đo đâu chỉ lúc ra đòn.
Cờ tàn chưa chắc là thua cuộc,
Lật ngược ra chiêu thắng mới giòn .
13/7/2019
Khlaphnum.
NGÀY MAI…
Ngày mai thiên hạ tưng bừng…
Riêng con vẫn nén dửng dưng trong lòng.
Có còn chi để ước mong,
Nỗi đau từ ấy chất chồng nhiều thêm.
Giờ đây khoảnh khắc êm đềm
Chỉ còn trong mộng đêm đêm…nửa vời.
Biết rằng chẳng thể nào vơi,
Đáy lòng nén lại những lời xót xa.
Ngày mai nắng ấm chan hòa,
Đứng nhìn khoảnh khắc người ta đón mừng.
Giấu nhanh những giọt rưng rưng..
Ừ thôi ! giây phút đã từng…thế thôi.
Từ nay đến cuối cuộc đời,
Còn bao nhiêu cảnh ngậm ngùi trãi qua…
Chúc mừng Hạnh Phúc người ta,
Mình ên bất giác mặn mà…vành môi !
11/5/2019
Khlaphnum.
XIN LỖI…THƠ !
Phải chi Thơ có thể…ăn,
Thì ta đã sống được bằng câu Thơ.
Thì đâu có chuyện vật vờ
Lúc thì vần điệu lửng lơ mấy dòng.
Khi như băng tuyết mùa Đông,
Thơ nằm yên đợi ấm nồng chui ra.
Tình Thơ thì vẫn đậm đà,
Mà mưu sinh cứ trầm kha não nề.
Ta nào lạnh nhạt bỏ bê
Mà bao vất vả khó bề…riêng Thơ.
Bao giờ cho đến bao giờ,
Ta cùng Thơ thỏa mộng mơ đôi mình ?
Cùng nhau chắc dạ vững tin,
Một ngày thấm đẩm ân tình câu Thơ .
Tại Ông Trời mãi hửng hờ
Đọa đày cái nghiệp duyên cơ thế này ?
Hay là chưa đến vận may,
Ta mơ sẽ có một ngày…bình yên !
24/5/2019
Khlaphnum.
BỨC TÂM THƯ !
Nhớ khi xưa tay cầm lá phiếu,
Mơ những điều kỳ diệu trong tâm.
Được làm nghĩa vụ công dân,
Lợi quyền Dân tộc góp phần lo toan.
Ta cân nhắc gởi vàng chọn mặt ,
Để tìm ai xuất sắc trí tài.
Một lòng cương trực thẳng ngay,
Tận trung hiếu quốc, ghét loài xâm lăng.
Vì nhân dân đạp bằng gian khổ,
Chí kiên cường đánh đỗ gian tham.
Một lòng một dạ quyết tâm,
Hoàn thành tâm nguyện nhân dân trao mình.
Mang tâm đức vẹn gìn tổ quốc,
Giữ yên từng cột mốc giang sang.
Lòng dân,dạ nước đa mang,
Hai vai gánh vác sẵn sàng lo toan.
Mang trọng trách sống còn đất nước,
Nên tinh thần chẳng được thối lui.
Chỉ khi dân nở nụ cười ,
Thì người Đại Biểu mới vui nhẹ lòng.
Muôn dân vẫn hằng mong như thế,
Vững tin lời ai thệ nguyền xưa.
Dân đen chả thích a_dua,
Ghét cay, ghét đắng lọc lừa, vinh thân.
Từng lá phiếu nhân dân trao gởi
Vững tin vào thắng lợi đấu tranh.
Diệt loài tham nhũng hoành hành
Để cho non nước giàu nhanh vững bền.
Vài tâm huyết gởi lên các vị
Đã đang là Đại Biểu nhân dân
Hãy luôn phấn đấu chuyên cần,
Vì dân vì nước muôn phần trung kiên.
Nay tạm gác việc riêng vài phút,
Gởi trọn lòng vào bức tâm thư.
Mong ai gác bỏ riêng tư,
Một lòng tranh đấu đáp từ ý dân.
5/6/2019
Khlaphnum.
(ảnh :google)
CẠN NGUỒN !
Năng lượng thơ ca bỗng cạn nguồn,
Bởi vì mấy tháng bận đi buôn.
Buôn nhà, buôn cửa mà buôn ế ,
Giải quyết chưa xong cảm thấy buồn.
Buồn quá nên Thơ cũng ỉu xìu ,
Câu từ uể oải ý buồn thiu.
Bao giờ giao dịch xong xuôi nhỉ,
Thơ phú đầy căng tựa cánh diều.
Diều no gió vút tận lưng trời,
Thoải mái trong lòng thơ lã lơi.
Ý đẹp, lời hay, châm sắc nét ,
Tâm bình nho nhã thấm nguồn khơi.
Khơi lòng cảm xúc kiếp tằm tơ,
Cũng bởi lo toan khiến vật vờ.
“Cơm áo không đùa…”trong nghịch cảnh
Bao giờ trọn vẹn ý tình thơ.
Thơ này rao bán có ai mua ?
Thật đấy ta đây chẳng nói đùa.
Rao bán vần thơ nghe dạ xót
Lời rao pha lẫn chút cay chua .
20/6/2019.
Khlaphnum.
MÀU HOA KỶ NIỆM.
Mưa chiều cuốn xác Phượng trôi,
Cánh hoa thắm đỏ một thời dấu yêu.
Dáng hoa tuy chẳng mỹ miều,
Mà sao ẩn chứa bao nhiêu tình đời.
Mỗi mùa cánh Phượng rơi rơi,
Tâm tư tràn ngập dòng đời Thư Sinh.
Phải đâu chỉ có riêng mình ,
Biết ai kia có còn in giữa lòng.
Cái thời vụng dại trắng trong,
Bồi hồi nổi nhớ bềnh bồng trong tim.
Gom vào tất cả nổi niềm,
Dòng thời gian cũng lặng im đón chờ…
Làm sao về lại ngây thơ,
Bao nhiêu ký ức xa mờ vùi sâu.
Thời gian hiện rõ mái đầu,
Sương che ánh mắt còn đâu ngắm nhìn.
Gió đùa cánh phượng rung rinh,
Rơi vào nỗi nhớ ân tình xa xưa…
Nhắc bao nhiêu cũng là thừa
Màu hoa kỷ niệm dây dưa nỗi lòng !
22/6/2019
Khlaphnum.
CHỨNG LÝ !
Tấm bản đồ xưa chỉ vậy nè !
Đại lục vuông tròn trong một thể,
Biển Đông rãi rác đảo vài ngoe.
Tiểu Bình ngang ngược đòi xâu xé,
Tập Cận…cuồng điên gặm bét nhè .
Chớ nghĩ nước Nam này nhỏ bé ,
Coi chừng châu chấu đá nghiêng xe !
28/7/2019
Khlaphnum.
(ảnh :google)